Nàng Áo Tím
Đan Nguyên
Thường ngày nàng vẫn
Đi về chung lối xóm
Qua trước sân nhà tôi
Một chiều nàng thấy
Tôi nhìn vội nghiêng nón
Che miệng hé môi cười.
Chiều vàng dần tàn
Ánh nắng lấp lánh
Như đùa mái tóc buông lơi
Áo tím phất phới đi khuất rồi
Tình yêu chợt đến
Nghe buốt tâm tư buồn lẻ loi.
Biết khi yêu thương là chuốc lấy
Đoạn đường cay đắng
Vẫn vui tôi chân thành chúc
Hết tình yêu cho nàng.
Đã lâu tôi chưa hề nói
Với nàng một câu hứa
Sợ khi thổ lộ tâm tình
Đời không đẹp như ước mơ.
***
Rồi một ngày nắng
Thanh bình chim đua hót
Hoa bướm chung niềm vui
Bàng hoàng vì thấy
Ai cười trong tiếng pháo
Ôi mộng vỡ tan rồi.
Đời mình nào ngờ
Có phút chứng kiến
Đưa người ấy đến xe hoa
Thiếu nữ áo tím đi lấy chồng
Người ơi buồn không?
Ai biết cho ai sầu tôi không?